Nhắc đến du lịch vùng cao, nhiều người trong chúng ta nghĩ đến là cảm giác chinh phục rộng lớn. Có thể chúng ta đổ đèo, leo núi để chạm tới những đỉnh cao mới, có thể chúng ta thấy thế giới trở nên diệu kì khi tất cả không gian xung quanh được thu trọn vào một ánh nhìn ngút ngàn của trời mây. Nhưng, với những ngày tháng 10 đang đến gần, có một cảm giác chinh phục mà tôi muốn gửi đến bạn – chinh phục của cảm xúc, là cảm giác trái tim mở ra và thổn thức đến rung động khi ta để cảm xúc chạm tới ngưỡng mà nó thuộc về. Và một trong những “ngưỡng” đó, là vẻ đẹp khó lòng cưỡng lại của sắc hồng tuyệt đẹp tràn ngập những cung đường Hà Giang mùa hoa tam giác mạch. Sự kết hợp hoàn hảo giữa cảm giác thỏa mãn chạy sâu trong lồng ngực và nhịp đập phập phồng của con tim giữa một khoảng trời mây, bạt ngàn sông núi và sắc rộng rực sáng xung quanh, có lẽ không nơi nào có được ngoài cổng trời Quản Bạ nữa.
Với những chuyến du lịch, điều mà tôi muốn gửi đến mọi người là hành trình của cảm xúc, chứ không phải bạn đã đi được bao xa, đã tham quan được bao nhiêu địa điểm nổi tiếng rồi. Và khi nói về Hà Giang, cho phép tôi gọi đây là một quãng đường của sự chinh phục mà bất kì ai cũng sẽ thấy thật da diết với nó, và khởi nguồn cho hành trình ấy là cổng trời Quản Bạ.
Cổng trời Quản Bạ – giống như chính tên gọi của mình, đây là một địa danh nổi tiếng với độ cao 1500m so với mực nước biển và cách thành phố Hà Giang khoảng 43km. Bằng một điều kì diệu nào đó của tạo hóa, cổng trời nằm giữa phần hạ thấp của hai ngọn núi, lại vừa đủ một con đường đi qua, và gió, và mây, và thấp thoáng núi đôi Cô Tiên mờ mờ ảo ảo trong làn sương sớm, tất cả quyện lại với nhau một vẻ đẹp hùng vĩ đến kinh ngạc. Đây cũng là điểm bắt đầu của con đường Hạnh Phúc và là một cửa ngõ rất quan trọng của cao nguyên đá Đồng Văn. Con đường tới cổng trời dài chưa tới 50km nhưng lại rất hiểm trở, hãy chú ý và hạn chế tới đây vào mùa mưa nhé! Có rất nhiều bạn đã chọn vượt qua con đường này bằng xe máy, vì có thể dừng lại ở bất cứ đâu mà chúng ta muốn. Tuy nhiên, chúng ta nên cẩn thận một chút, vì cung đường này dài, hẹp và rất ghập ghềnh, hơn nữa rất dễ xảy ra các tình huống không đảm bảo an toàn nếu kĩ năng lái xe của chúng ta chưa ổn, vì giữa trời, mây và núi, con người bỗng trở nên rất nhỏ bé!
Tôi tin rằng Quản Bạ mỗi mùa đều có một vẻ đẹp riêng khó lòng cưỡng lại. Mùa xuân, mọi thứ thuần khiết như một người phụ nữ trong trắng. Khi hè về, Quản Bạ lại rực sáng những cánh đồng lúa chín, thắp lên những ngày tháng 8 một thứ ánh sáng diệu kì của hạnh phúc. Và khi tháng 10 bước đến, bạn chắc chắn sẽ không hề hối hận khi vượt qua con đường dài 43km từ thành phố Hà Giang để đến với Cổng trời, bởi những ngày này, ngay cả cung đường nguy hiểm, âm u và trơn trượt mùa mưa tháng 6 cũng khoác lên mình một tấm áo mới, sẵn sàng ôm trọn bất kì ai muốn hòa mình vào sắc hồng rực rỡ của bạt ngàn tam giác mạch đang nở rộ khắp Quản Bạ.
Từ khoảng 6-8h là thời điểm tuyệt vời để săn mây. Thời điểm này, tôi có một cảm giác kì lạ khi vượt qua cung đường này để đến với cổng trời, cảm giác trái tim vỡ ra làm hai, nhưng không phải là đau đớn gì cả. Một điều gì đó diệu kì từ cảm xúc của con người trước những kì diệu của thiên nhiên, tôi không rõ, nhưng bằng cách nào đó, Quản Bạ với những mây mù tràn ngập xung quanh vào sáng sớm, man mác buồn. Cái buồn vẫn còn vương lại trên mi mắt, lại ngợp ánh nắng vào của mặt trời ló rạng, tạo nên một khung cảnh mà ngôn từ khó lòng nói hết được, khiến tim tôi chợt vỡ ra làm hai. Và rồi, nắng lên cao dần, cao dần, nắng rải đều lên màn mây thứ bột lấp lánh phát sáng kì lạ, rồi mây rẽ ra, tất cả lại rực lên sắc hồng của tam giác mạch nở rộ khắp con đường chúng tôi đi. Mọi thứ ánh lên những màu sắc kì lạ và diệu kì.
Lên tới cổng trời, thì chúng ta cũng chạm tới đỉnh của hành trình chinh phục ấy. Đứng giữa cổng trời, ở một độ cao ngút ngàn và thu trọn tất cả mọi thứ vào trong tầm mắt, tôi nhận ra hằng ha sa số những rung động phập phồng trong lồng ngực. Bên dưới là những cánh đồng tam giác mạch, hoa nở rộ, rực lên và ôm trọn cả vùng đất kì vĩ, xung quanh là núi, là sông, là tất cả mọi thứ đặt cạnh nhau một cách hoàn hảo đến không tưởng, và ẩn sau lớp mây mù chưa kịp tan hết là núi đôi Cô Tiên. Tất cả mọi thứ hiện ra trước mắt, một sự hòa quyện tới hoàn hảo giữa thiên nhiên, con người xung quanh đây và nét gợi cảm khó cưỡng lại của cảnh vật, sông núi. Tôi thấy trái tim mình chợt liền lại. Và trong hành trình chinh phục cổng trời ấy, kì lạ rằng tôi lại thấy bản thân mình mới là người bị chinh phục bởi vẻ đẹp kì vĩ nơi đây.
Cổng trời Quản Bạ là nút giao kì diệu giữa đất và trời, giữa sự thổn thức trong trắng của cảm xúc và sự thỏa mãn chinh phục đất trời. Đây cũng là điểm đầu tiên trong hành trình du lịch của chúng ta tại Hà Giang, là khởi nguồn cho những trải nghiệm tuyệt vời tại vùng đất này. Đặt chân tới Hà Giang, thật khó để bỏ qua một hành trình đẹp tới vậy, bởi cái khoảnh khắc vươn vai thật cao và hít một hơi thật dài tại cổng trời ấy, là với trời, với sông, với nước, một mảnh tình riêng, ta với ta.